Hư Vô

MÁI TÓC NGANG ĐỜI


Bài thơ viết nửa đời còn dang dở
Bởi anh quên tóc em chẻ bên nào
Tìm nhau theo dấu mòn ngày tháng cũ
Trăng quên tròn, biết tóc chẻ về đâu

Thà được hồn nhiên như chiếc lá
Buồn vui sấp ngửa một đời nhau
Để môi anh không còn chảy máu
Gọi tên em thảng thốt giữa chiêm bao.

Em có đếm mấy mùa hoa gạo nở ?
Là mấy lần mái tóc xõa dài thêm
Để thành dòng sông trôi anh ra biển
Nghe sóng ngang đời vỗ ướt mắt em.

Về đâu, trăng chơi vơi bờ bến
Lối em qua bóng ngã bên nào
Anh nghiêng xuống nỗi buồn mọc nhánh
Bài thơ viết tiếp nửa đời sau.


 

Được bạn: HB 25.09.2008 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "MÁI TÓC NGANG ĐỜI"